Cây Đào Tết.
Tết năm Nhâm Dần (1902), Tú Xương được tặng 1 chậu đào thế nở hoa rất đẹp. Suốt mấy ngày tết, Tú chẳng đi đâu, chỉ nằm nhà uống rượu thưởng hoa. Đêm mồng năm tết say rượu nằm ngủ, bỗng mơ thấy chậu đào tự bỏ ra khỏi cửa. Sáng dậy thấy mất chậu đào thật. Vừa lúc ấy có ông cụ hàng xóm bên tả sang chơi, mới mang chuyện mất đào ra than thở, ông cụ hàng xóm nghe xong lẩm bẩm: “Lạ thật, lạ thật…” Tú vội hỏi: “Cụ bảo lạ cái gì kia?” Cụ hàng xóm bảo: “Đêm qua tôi cũng n ằm mơ, thấy một cô gái rất đẹp đến gặp tôi, sụt sịt nhờ tôi sang an ủi anh. Hỏi an ủi chuyện gì, cô ta bảo phải chia tay anh, sợ anh buồn…” Tú Xương nghe nói lấy làm kì lạ, ngẫm nghĩ một lúc rồi cũng lẩm bẩm: “Phải rồi, phải rồi…” Đến lượt ông cụ hàng xóm hỏi lại: “Anh bảo phải rồi cái gì?” Tú trả lời: “Tại tôi mỗi lúc ngắm hoa , thấy hoa đẹp lại lo hoa rụng…” Nghĩ rồi quả nhiên cũng cảm thấy được an ủi phần nào, bèn vái ông cụ 3 vái mà cám ơn. ST