BÊN EM TÔI CÓ THỂ

Tôi ước thả mùa xanh về với nắng
Cho hồn tôi da diết cánh hoa vàng
Tôi tha thiết buồm kia về với gió
Cho đêm dài tan biến vết chân hoang...
Tôi yêu núi, thương em và nhớ biển
Mênh mang tôi nơi ấy những cánh đồng
Hương đất gợi ngậy thơm mùa gạo mới
Má em hồng lấp lánh sáng bên sông
Đã có lúc trước dập dồn ngọn sóng
Tôi đã quên bao thề ước nơi mình
Dễ dãi thả tâm hoang về vắng lặng
Đã cô hồn trước bao kiếp nhân sinh
Tôi đã sải nhiều bước chân vội vã
Trong u mê đã đắm những vô thường
Đã hờ hững không ít điều nghiệt ngã
Đã u buồn không đủ sắc thê lương
Những ngọn sóng cuốn đời trôi, có thể
Nhưng đêm qua ngày đã lớn thêm rồi
Bão sẽ lặng và trời xanh mây trắng
Anh tìm mình trong tha thiết em ơi.
Ngô Lan Anh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Cách trồng hoa súng trong chậu, hồ nước