Kỹ thuật đôn rễ sứ Thái
Cây sứ Thái Lan đẹp nhất nhờ hoa, nhưng giá trị của nó
còn ở phần củ và rễ.
Củ của cây sức chỉ có ở những cây được trồng bằng hột. Củ đã sinh ra từ
lúc cây còn nhỏ, vị trí của nó nằm ở phần cổ rễ, giữa thân và bộ rễ bên dưới. Củ
sứ Thái phình to, to gấp mấy lần gốc của thân, vốn mập mạp. Hình dáng của củ rất
đa dạng. Có củ hình người trong thế nằm, ngồi, hoặc giống một bộ phận nào đó của
người. Có đủ hình thú vật, hoặc không mang một hình thù nào cả.
Những
củ sứ mang một hình thù rõ nét nào, dù là giống người hay giống vật đều được
nhiều người ưa chuộng, quý, và tất nhiên có giá cao.
Thông thường củ sứ thường
trồi hẳn lên trên mặt đất chậu, nhưng cũng có ít trường hợp củ bị lớp đất mặt
phủ kín lên, do cây lúc nhỏ trồng quá sâu.
Củ sứ đẹp còn nhờ
vào sự kết hợp của bộ rễ bên dưới được đôn lên, để tuỳ trường hợp mà uống sửa để
tạo được hình dáng mà mình mong muốn. Nói cách khác, tuỳ vào hình dáng sẵn có của
củ mà ta uốn sửa rễ cho phù hợp để may ra có được một “tác phẩm” có ấn tượng.
Đôn
rễ là việc làm có tính toán, có kết hợp của khối óc và bản tay khéo léo của nghệ
nhân. Người ta chỉ đôn rễ trong những dịp sang chậu, thay đất vào chậu.
Khi cây sứ được năm
sáu tháng tuổi, ta đã bắt đầu tính đến chuyện đôn rễ từ từ. Mỗi lần thay đất cũ
bằng đất mới, hoặc sang chậu nhỏ qua chậu lớn là tiến hành luôn việc đôn rễ. Lần
đầu đôn lên một chút, lần sau đôn lên cho cao thêm … cứ nhích dần cho bộ rễ trồi
dần lên khỏi mặt đất. Tất nhiên phần rễ còn lại bên dưới sau khi đôn xong vẫn
còn đủ độ dài để bám chắc vào đất, vừa giúp cây đứng vững, vừa đủ sức thực hiện
chức năng của nó là hút chất dinh dưỡng trong đất để nuôi cây.
Giữa
hai lần đôn rễ ít ra phải vài ba tháng, vì còn có đủ thời gian cần thiết để cho
đoạn rễ trồi lên trên đủ sức cứng cáp, mới đôn tiếp lên được. Việc này mà làm gấp
gáp quá kết quả cũng không tốt. Người ta bảo “dục tốt bất đạt” là vậy.
Một
lần đôn rễ lên là một lần uốn sửa rễ cho đúng “thế” mà mình mong muốn. Cái khó
là ở điểm này. Thí dụ: nếu dáng củ tự nhiên đã có hình con chó hay con lân, thì
nên sửa bộ rễ sao cho có chân, có đuôi … Nếu củ hình đầu rồng thì rễ sẽ là râu
rồng, chân rồng mới quý.
Thế nhưng kết quả còn
tuỳ vào sự cấu tạo của rễ ra sao nữa. Nếu những rễ con bên dưới mà đóng chuệch
choạc, không đúng vào các vị trí để uốn thành chân, thành đuôi thì dù nghệ nhân
có tài cách mấy cũng đành bó tay thúc thủ.
Tạo được hình dáng có ý
nghĩa về mặt nghệ thuật và mỹ thuật cho cũ và rễ là việc khó khăn, và đòi hỏi
nhiều thời gian. Nhưng, giữ gìn cho “tác phẩm” đó khỏi bị hư hại, như bị thương
tật, trầy xước cũng là chuyện khó. Vì khi củ đã bị thương tật, nếu không biết
cách xử lý kịp thời thì công khó của ta sẽ là công dã tràng, vì cũ có thể bị thối
nhũn.
Muốn tránh chuyện đáng
buồn này, chỉ còn cách bài trừ cỏ dại triệt để, như vậy côn trùng và các mầm mống
bệnh hại khác bớt lui tới, đồng thời phải cẩn thận tối đa mỗi khi gần gũi cây sứ
đó để tưới bón hay làm những việc chăm sóc khác.
Với
người trồng sứ kinh doanh cũng vậy, những cây sứ quý này bao giờ cũng được tập
trung vào một khu vực riêng, và có … chế độ chăm sóc riêng, vì đây là mặt hàng
vô giá!
Qua đây chúng tôi cũng xin trình bày về cách Bứng Sứ
Thân
cũng như rễ cây sứ Thái Lan lúc nào cũng căng cứng, nhưng là thứ “mập bủng” va
chạm mạnh là trầy trụa, là bị móp lủng sâu vào. Phải bôi vôi ăn trầu hoặc các
thuốc liền da/sẹo hiện bán trên thị trường hiện nay để ngăn ngừa nấm và vi khuẩn
tấn công, còn nặng thì nhổ cây lên, rửa sạch đất cát rồi treo vào nơi mát mẻ
trong nhà một thời gian cho vết thương lành hẳn mới đem ra trồng trở lại. Nếu
không can thiệp bằng một trong hai cách đó thì trước sau gì cây sứ đó cũng bị
chứng thối nhũn dẫn đến chết.
Vì thế, bứng cây sứ phải
cẩn thận để tránh va giập. Song việc bứng sứ không phải là việc không làm mà được.
Mỗi lần thay đất vào chậu, hay sang chậu lại là một lần phải bứng cây.
Đây
là việc phải làm cẩn thận và từ từ, nóng vội sẽ hư việc. Phải dùng cái bay nhỏ,
có khi sử dụng cái que để moi móc cho hết lớp đất đóng sát thành chậu ra ngoài,
sau đó việc bứng cây mới dễ dàng.
Trong trường hợp lớp đất
này quá cứng, cạy không được, có lẽ ta phải đi đến quyết định cuối cùng là nên
chọn cây sứ quý hay là chọn cái chậu đây. Nếu đúng là cây sứ quý hơn thì chỉ
còn cách … đập bể chậu mới cứu được cả bầu rễ an tòan!
Tóm lại, việc chăm
sóc cây sứ Thái Lan không mất nhiều công sức và thì giờ, nhưng đòi hỏi ở người
trồng sự khéo léo và tính nhẫn nại. Sự hấp tấp và nóng vội nhiều khi hỏng việc
Nguồn: internet, ảnh TungLamGarden
Nhận xét
Đăng nhận xét